Bạn đang xem: Ánh Sáng Từ Bi (3)


Ánh sáng từ bi - Phần 3
Ánh sáng sủa từ bi - Phần 3
*****
công ty tu thì nên làm lành,
Trọng điều phước đức hơn danh lợi trần.
Tu đến minh mẫn tinh thần,
Sáng hơn kẻ tục muôn phần là tu.
Tu còn trung ương trí mờ lu,
tại người chưa được tóm thu vọng trần.
đề nghị cho đoan chủ yếu nhơn thân,
1200. Trong tim bình tĩnh xét cân phần nhiều điều.
phần lớn gì còn tồn tại bao nhiêu,
trường đoản cú mình thấu hiểu chẳng điều như thế nào sai.
lấy tâm ách thống trị bên ngoài,
Đừng cho ngoại đồ gia dụng đọa đày trong tâm.
Vọng tình như đá nam châm,
Cảnh trần như sắt cho gần hút ngay.
Cảnh coi tình chẳng đụng lay,
là vấn đề rất cạnh tranh xưa nay ít người.
việc chi dù khó mấy mươi,
1210. Lòng bạn nhứt quyết rốt rồi cũng nên.
người tu cần phải có chí bền,
chạm mặt bao thử thách cũng nên kiên trì.
ngày nay được biết qui y,
là do tiền kiếp sẽ đi đường lành.
Tu thêm nhứt định đang thành,
cũng tương tự giàu gồm nhờ dành nhiều năm.
Đạo thành rõ mọt huyền thâm,
Như mù được sáng không còn lầm mặt đường đi.
Sự vui còn có chi bì,
1220. Chúng sanh còn hổ hang nỗi gì cúng ơ.
Ngồi ko nói câu hỏi thiên cơ,
Đâu bằng độ nỗ lực được nhờ vào áo cơm.
mặc dù cho bận việc sớm hôm,
trong thâm tâm cũng chớ quên dân nghèo nàn.
Tu cho tiện ích thế gian,
Xin đừng tu quăng quật xóm xóm bơ vơ.
Giúp fan chớ lựa thân sơ,
làm cho ơn chớ có lúc nào kể ơn.
Ở cho đáng mặt hiền khô nhơn,
1230. Kẻ xa cũng mến fan gần các ưa.
phần lớn lời chửi rủa bắt buộc chừa,
Nói năng thêm giảm trây trua cũng đừng.
1 mình trong tư vách vừng,
Vẫn coi như trước Triều Thần nghiêm trang.
tránh việc nói bướng nói càng,
Đồng thời cũng giữ ung dung dung nghi.
trong trái tim còn tưởng quấy chi,
Trừ hoàn thành chớ nhằm thật thi ra ngoài.
mỗi một khi tâm vọng trừ ngay,
1240. Tức nhiên hành động hại tai không còn.
lưu giữ câu nước chảy đá mòn,
thường nhật biết sửa lỗi còn vào đâu?
tín đồ thường hăng hái buổi đầu,
Sau rồi lơ lãng khác nào lửa rơm.
trong nhà ước ao có hoa thơm,
không trồng chẳng tưới hoa đơm bao giờ.
Lập trang chỉ tất cả để thờ,
Chẳng lo bái bái bao giờ trang linh.
Tu hành nhưng mà thiếu đức tin,
1250. Để đến ma quỉ dỗ dành con đường cong.
Tu theo hướng gió phần đông,
Gìn tâm cứng tợ sắt đồng ít ai.
nguyên nhân tu bỏ tu hoài,
mà không thành Phật tại tuyệt tu càng.
Tu không nhứt định con đàng,
Đàng nào cũng muốn bước sang trọng uổng đời.
nhiều người dân nào khác nhỏ dơi,
tía hồi làm cho chuột ba hồi làm chim.
yêu đương đời chẳng nỡ ngồi im,
1260. Nhỏ ơi ! cùng Phật lo tìm cứu vãn dân.
Mặc đến nắng Sở mưa Tần,
tự bi vẫn để gót chân mọi cùng.
Ngày nào còn kẻ lao lung,
tín đồ tu chưa được toại lòng ớ con.
biển non có những lúc cạn mòn,
Tình-yêu-nhân-loại vẫn còn luôn khi.
Thuyền tự xuôi ngược cứ đi,
Vớt mang lại hết khách lâm nguy thân giòng.
trường đoản cú bi tình ấy mênh mông,
1270. Mãi lo đắp lạnh quạt nồng cho dân.
Tu không trợ giúp thôn lân,
Chữ tu ấy gồm ai phải làm chi.
hơi khuyên nhủ những tăng ni,
đừng nên yếm cầm cố hãy đi độ người.
Đang cơn ách nước tai trời,
Ngồi yên ổn tụng niệm sao rồi chữ tu.
Ví dầu mất buổi công phu,
góp đời được lợi chữ tu cũng tròn.
riêng biệt mình mặc đẹp ăn ngon,
1280. Còn bạn đói rách nát lòng son đâu đành.
Thấy ai khổ biết rượu cồn tình,
không lần chuỗi hột cũng thành Phật Tiên.
Khởi trung tâm lành cực nhọc vô biên,
bạn nào đã có được Thần Tiên chẳng phàm.
Rán làm những bài toán khó làm,
Quỉ Thần nể mặt nỗ lực phàm tránh oai.
Hứa làm gì chớ nhằm sai,
Nguyện tu thì đề xuất thường ngày lo tu,
Nếu trung tâm còn thấy mờ lu,
1290. Phải bắt buộc tịnh niệm cần lao thêm dày.
lúc lòng nghĩ quấy trừ ngay,
Quấy không hề vọng huệ khai ra liền.
Hết trung ương tưởng quấy là Tiên,
Còn trọng tâm tưởng quấy là miền trằn gian.
ngàn năm rừng bụi vứt hoang,
Chỉ trong chốc lát phá vỡ dễ gì.
giả dụ không cần cù kiên trì,
Loạn trung khu kia có dễ gì bình xong.
Giặc nào bởi thứ giặc lòng,
1300. Lúc nào thì cũng đánh chớ không lúc ngừng.
đề xuất lo dè dặt canh chừng,
Hớ hinh một tí địch quân nó vào.
Thói quen bắt buộc trừ mau,
Đừng mang lại tật xấu nó vào ở lâu.
trong tim có Phật rán cầu,
Phật chổ chính giữa thấy được đạo mầu triệu chứng khai.
Chớ tu ỷ lại Phật ngoài,
Mà cần phải kiếm Như Lai vào lòng.
Nếu không tìm thấy Phật trong,
1310. Phật ngoài cũng sẽ khó ước ao lại gần.
Hãy phải tự-chủ-tinh-thần,
Đừng mang đến vật chất xa gần khiến cho sai.
chỉ đạo được cả trong ngoài,
hoàn toàn an lạc đầy đủ đầy tự do.
Cái thai vũ trụ thật to,
tuy vậy tâm tín đồ lấy đọ so hèn gì.
Tâm không có sắc color chi,
Chấp nơi màu sắc dễ gì thấy tâm.
trong khi đi ngồi đứng nằm,
1320. Từ bỏ mình phản nghịch chiếu coi tâm nuốm nào.
Bổn tâm vốn chẳng ra vào,
Đã không trên dưới sắc màu sắc cũng không.
Thấy tâm buộc phải thấy bằng lòng,
quăng quật lòng thì chớ có hòng thấy tâm.
bé ơi ! muốn rõ huyền thâm,
làm mai ấy rán kiếm tầm đến ra.
Tự làm chớ cậy fan ta,
vị rằng thành Phật thành ma tại mình.
cực nhọc ngăn lục dục thất tình,
1330. Cố ngăn sẽ được cố gìn thì nên.
Có điều cần nhớ chớ quên,
rộng nhau ở một chữ bền nhưng mà thôi.
ni chưa kết thúc được thì mơi,
Mơi không thì kiểu mốt cũng rồi chẳng không.
thích hợp Ca cũng đề xuất dày công,
Chớ không có được lục thông tức thời.
Thiện phái nam tín thanh nữ khắp nơi,
Cũng buộc phải lấy đó để soi không lầm.
Tu hành đã đạt được nhứt tâm,
1340. Thành công chắc chắn rằng như núm trong tay.
Tu lâu ko kiến Phật đài,
vị tu cửa miệng chẳng giỏi tu lòng.
đã tạo ra chỉ tất cả một đồng,
muốn vào cả vạn tiền công tiền lời.
mới vừa lạy Phật ban mơi,
Kế chiều đó ước ao được ngồi Tòa sen.
Ở trần gian sảo đã quen,
khi vào cửa Phật cũng bèn dối luôn,
Thấy đời tu dối thêm buồn,
1350. Gạt tín đồ còn mong mỏi gạt luôn luôn Phật Trời.
bạn tu người khỏi khổ đời,
Lợi đưa ra cho Phật mà bạn kể công.
Tu thì phải nhớ thành lòng,
Dối tu thêm tội đừng hòng vãng sanh.
ngoại trừ đời đủ lối cạnh tranh,
trong chùa có một đường lành cơ mà thôi.
không tu gian trá đành rồi,
lúc tu thì đề xuất ra người hiền lương.
Cá không ăn uống muối cá ươn,
1360. Người không nghe Phật người vương khổ nàn,
đơn vị tu chớ có ham sang,
bắt buộc ham có tác dụng phước có tác dụng doan cho đời.
lịch sự không chấm dứt nghiệp luân hồi,
Phước làm cho được hết kiếp bạn trầm luân.
bọn chúng sanh chớ có ngại ngần,
thật tu đang chẳng mất phần tương lai,
sống trong thời đại hiện nay,
Biết tu hành, biết lạt chay không nhiều người.
vì vậy kẻ biết tỉnh hồi,
1370. Thiệt là của quí quà mười cực nhọc so.
bé ơi ! cùng Phật toan lo,
fan nào không biết nhắc mang lại họ tường.
Chợ đời đủ đồ vật ghen tương,
Đâu bằng cửa đạo dịu dàng một tình.
Đời mưu lo sống riêng biệt mình,
Đạo luôn xây dựng độc lập sống chung.
Đời lo xác giết thung dung,
Đạo xung quanh xác giết còn trong tinh thần.
Đời lo thân chẳng yên thân,
1380. Đạo vui thể chất ý thức cũng vui.
Đời sau khoản thời gian chết là rồi,
Đạo sau khi chết còn ngồi Tòa sen,
Đời bên trong bức màn đen,
Đạo thoát khỏi giếng nhìn xem bầu trời.
Đời giỏi vướng mắc ko rời.
Đạo luôn siêu thoát phần lớn nơi buộc ràng,
Đời thường ăn ở tham gian,
Đạo lúc nào cũng giữ đường thẳng ngay.
Đời lo cửa đóng then gài,
1390. Đạo thì mở rộng cửa không tính cửa trong.
Đời hay đối xử bé lòng,
Đạo thường mang dạ khoan hồng đồ vật tha.
Đời hay gây ít lúc hòa,
Đạo thường hòa chẳng mong muốn nhà nào gây.
Đời hay minh bạch đó đây,
Đạo xem như thể chơn tay ruột rà.
Đời bởi mình hại tín đồ ta,
Đạo vì tín đồ dám bỏ qua thân mình.
Đời giỏi hỗn loạn gia đình,
1400. Đạo luôn ngăn nắp biệt lập trong nhà.
Đời thường nhỏ ngỗ nghịch cha,
Đạo thì phụ tử hiền lành hòa luôn khi.
Đời hay ăn uống nói vô nghì,
Đạo lúc nào cũng nhu mì ngữ ngôn.
Đời thường xuyên tự đắc từ bỏ tôn,
Đạo luôn khiêm nhượng cho dù khôn hơn người.
Đời nghe ai lỗi thì cười,
Đạo xem kẻ quấy kiếm lời nhủ khuyên.
Đời hay khinh nghĩa trọng tiền,
1410. Đạo thì trọng nghĩa xem yếu tiền nong.
Đời xem kẻ nạn ngồi trông,
Đạo trông ai khổ ra công giúp liền.
Đời nghe thấy lợi như điên,
Đạo nghe thấy lợi nhớ liền nghĩa nhân.
Đời thường đức hạnh không cần,
Đạo mang đến đức hạnh là phần lớn lao.
Đời tôn áo rộng nón cao,
Đạo tôn ích lợi đồng bào lên trên.
Đời thường ơn huệ hay quên,
1420. Đạo ân đang thọ lo đền đến xong.
Đời làm một chút kể công,
Đạo thành thật góp chẳng ao ước ân đền.
Đời tốt khinh dưới ganh trên,
Đạo thì trên kính dưới buộc phải đỡ đần.
Đời thường chỉ biết lo thân,
Đạo lo mang lại khắp xa gần nóng no.
Đời hay rước chớ ít cho,
Đạo cho chút lấy bởi lo phước điền.
Đời thường phân tách rẻ trơn giềng,
1430. Đạo luôn hòa phù hợp kết liên làng mạc làng.
Đời khiến lắm sự tóc tang,
Đạo có tác dụng non nước vinh quang thái bình.
Đời tuyệt thích bài toán sát sinh,
Đạo không thích sự chống kình thịt nhau.
Đời có tác dụng nhơn một số loại khổ đau,
Đạo mưu sanh chúng ở đâu cũng vui.
Đời như chỉ quấn rối nùi,
Đạo như bàn thạch được giồi thêm trơn.
Đời như cột mọt lấy sơn,
1440. Đạo như lầu ngọc bao gồm non xây thành.
Đời như bọt bong bóng nước đầu gành,
Đạo như hải dương rộng trời xanh bao tròn.
Đời làm thân phụ phải xa con,
Đạo làm bà xã biển ông chồng non được gần.
Đời xem thường việc hiếu thân,
Đạo bao giờ cũng trọng ân sinh thành.
kể sao hết việc tốt lành,
Của fan đạo đức phải hành vi ra.
phần lớn lời dạy của thích hợp Ca,
1450. Làm theo chẳng nhằm sai ngoa điều nào.
Nói ăn mà chẳng nạp năng lượng vào,
Nói cho đến chết bụng nào có no.
Vào tu vấn đề thiện không lo,
Tu cho tới đốt ra tro chẳng thành.
Chữ tu tức thì với chữ hành,
Tu không hành đúng thì đành ra ma.
ko thành vày tại tín đồ ta,
Chớ ko tại Phật mê thích Ca dạy lầm.
nhỏ ơi ! Bảo bọn chúng sanh tầm,
1460. Bao nhiêu đạo pháp vẫn phía trong dân.
Hồi đầu thấy đạo mặt chân,
Còn mê mặc dù đạo sinh hoạt gần nhưng mà xa.
Kỳ này nếu chẳng tỉnh giấc ra,
Muôn thu khó gặp gỡ để nhưng mà hồi tâm.
thân đêm trong những lúc yên nằm,
khó khăn kêu mở mắt nặng nề làm dậy ngay.
bạn nào dù ngủ mấy say,
Nghe công ty cháy cũng thức ngay ra liền.
cho dù mê lắm cuộc è duyên,
1470. Lúc nghe tới tận nỗ lực cũng yêu cầu tỉnh hồn.
Bao nhiêu hiểm độc đổ dồn,
sắp gần cho lúc trả thông thường tai nàn.
Điền viên sự sản tan hoang,
chúng sanh đâu cũng khóc than lu bù.
Xác thôi như lá mùa thu,
có không ít thứ bị tiêu diệt biết đâu mà lại lường.
tín đồ cùng nhau ghét hơn thương,
Đông tây-nam Bắc đầy con đường máu rơi,
sau thời điểm đổi đất cố kỉnh trời,
1480. Kẻ còn tồn tại trên đời thi thoảng hoi.
Nếu mặt đường chánh đạo ko noi,
Khó mong mỏi tồn tại nhằm coi lập đời,
tín đồ đi quá sức của người,
còn nếu như không oai lực Phật Trời khó ngăn.
đôi mắt phàm ko thấy quyền năng,
quyền năng đã có vô ngằn từ xưa.
gặp mặt khi hạn bắt đầu trông mưa,
hiện nay còn mạnh tín đồ chưa vái trời.
Tai cất cánh họa gởi thân vời,
1490. Trường đoản cú đâu mang lại người đời không hay.
Hễ chim thì tự nhiên và thoải mái bay,
Cá thời biết lội bao gồm sai bao giờ,
chúng sanh chớ bao gồm thờ ơ,
Hãy tìm con đường chánh để nhờ thân sau.
Đợi lúc mưa đổ ào ào,
bắt đầu lo cài đặt lá bào nhào tấm thân.
làm cho hiền nhân hậu đến bên chân,
làm hung hung dính sau sườn lưng không rời.
ham mê ai người đó mang đến chơi,
1500. Hung mà mong muốn được hiền lành mời cạnh tranh thay.
Nhân nào quả nấy không sai,
Đừng gây nghiệp dữ nên gây nghiệp lành.
Xưa ni dạy việc tu hành,
mong muốn người tránh nghiệp bất lành về sau.
Cũng bởi vì nghiệp ác khiến vào,
chúng sanh cứ mãi chuyền lao trong trần.
nay không hoàn thành ác nhân,
đã lưu ác báo đến thân mai này.
khổ thân chẳng nên phút giây,
1510. Mà là khổ ấy kéo dài vô biên.
sinh sống trong cảnh khổ triền miên,
Thức thần cho nên vì vậy đảo điên lu mờ.
bọn chúng sanh lắm kiếp ko ngờ,
hồi đó thú vật hiện nay người ta.
Khi tín đồ khi thú lúc ma,
Đều vì chưng nghiệp tạo thành sanh ra sáu đàng.
Làm bạn còn trí minh quang,
Sa vào thú vật trọn vẹn tối tăm.
Xem thêm: Top 5 Ứng Dụng Xem Tivi Chất Lượng Cao, Sắc Nét Hàng Đầu, Kênh Tv Không Giật, Không Lag