“Ánh có bi thương lắm không. Hãy ngước mắt lên mang lại anh nhìn. Mây sẽ kết bên trên vùng đôi mắt đó. Anh sẽ nói như vậy trong lời ca Còn Tuổi Nào cho Em đến Ánh, có chuộng thế không?” (thư Blao, 31.12.1964) – Đó là những lời thư vô cùng dịu dàng, nâng niu mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn sẽ viết gửi cho những người con gái Huế có tên Dao Ánh. Mối tình chắc hẳn rằng sâu nặng và dai dẳng duy nhất của cánh mày râu nhạc sĩ đa tình bọn họ Trịnh.Bạn sẽ xem: Ý Nghĩa bài xích Hát Còn Tuổi Nào mang lại Em


*

Dao Ánh

Nhạc sĩ Trịnh Công đánh viết Còn Tuổi Nào mang đến Em khi chỉ mới 25 tuổi. Nhưng mọi suy tứ về tình yêu, bé người, đời sống của ông đã chiếm hữu đến độ chín duy nhất định. Phần đa lời ca của Trịnh dành cho người phụ cô gái mình yêu thương trong ngẫu nhiên hoàn cảnh nào cũng giống như một miếng lụa nhẹ dàng, thương yêu vô bờ bến. Đó là giữa những điều tạo sự một Trịnh Công tô tài hoa với duy độc nhất của âm thanh Việt.

Bạn đang xem: Ý nghĩa bài hát còn tuổi nào cho em

Click nhằm nghe Khánh Ly hát

Tuổi nào chú ý lá kim cương úa chiều nayTuổi làm sao ngồi hát mây bay ngang trời

Khi giọng hát trầm bi hùng của Khánh Ly vang lên phần đa câu hát đầu tiên, hoàn toàn có thể nhận ra ngay một Dao Ánh tuổi 15 ngơ ngác, hồn nhiên, với mái tóc nhiều năm buông xõa, tín đồ đã làm nên cảm hứng âm nhạc cho Còn Tuổi Nào mang đến Em và tương đối nhiều các ca khúc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Dao Ánh của tuổi 15 hẳn là cũng rất nhiều sâu sắc với nhạy cảm để rất có thể đồng hành, bầu bạn, thư từ qua lại suốt các năm ngay tức khắc với nam nhi nhạc sĩ chúng ta Trịnh hơn cô tận 10 tuổi, lại sớm sở hữu nhiều tâm tư trĩu nặng.

Tay măng trôi trên vùng tóc dàiBao nhiêu giấc mơ vừa tuổi nàyTuổi làm sao ngơ ngác kiếm tìm tiếng gió heo may…

Như bao cô gái nhỏ tuổi chớm tuổi trăng tròn, nàng thơ của nhạc sĩ Trịnh Công sơn cũng chạm bước vào đời bởi vẻ ngây thơ, hồn nhiên, vô tư lự, và phần lớn mộng mơ của thời thiếu thốn nữ. Cái cảm giác bâng khuâng chú ý “lá quà úa” rơi xuống mỗi chiều ban đầu gõ cửa trung khu hồn nàng. Một áng mây bay ngang trời cũng khiến khiến lòng vô gái nhỏ rộn tung hát ca.

“Tay măng trôi trên vùng tóc dài” – Chỉ với câu hát này, nhạc sĩ Trịnh Công đánh đã biểu thị rõ tầm vóc, mỹ cảm về cái đẹp và sự tinh tế vượt trội của mình trong việc lựa lựa chọn ngôn từ.

Không buộc phải là tay ngà ngọc tiểu thư cơ mà là “tay măng”, bàn tay trước đó chưa từng va tiếp xúc với đời, còn căng mọng, nõn nà, như búp măng vừa trồi lên từ khu đất mẹ. Không hẳn là “mái tóc dài” mà lại là “vùng tóc dài”, bởi vì trong mắt nam nhi trai đã yêu, mái tóc black dài của tín đồ yêu y như cả vùng trời black sâu thẳm đầy mê hoặc. Và cũng chỉ bằng một từ “trôi” cực kì đắt giá, rất có thể hình dung mái đầu của cô bé hẳn là suôn mượt, mềm mại và óng ả lắm.

Giống như một chàng hoạ sĩ tài ba, chỉ bằng vài cha nét bút tinh tế đã hoàn thành một bức tranh tuyệt đẹp, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn chỉ việc một câu hát đơn giản đã họa kết thúc bức chân dung đàn bà thơ xuất xắc đẹp. Tuy nhiên cũng trong tranh ảnh đó, ta nhìn ra, thiếu phụ thơ của nhạc sĩ còn thơ ngốc lắm, “tay măng” non nớt vẫn tồn tại “trôi” vô định trên “vùng tóc dài” đó thôi.

Ngoại trừ tuổi thơ vô lo, vô nghĩ, hồn nhiên, thuần khiết, đời sống vai trung phong hồn của một con bạn nói bình thường thường bước đầu trỗi dậy tự tuổi dậy thì. Độ tuổi ban đầu trải nghiệm những cảm hứng buồn, vui một cách sâu sắc hơn, nhiệt tình hơn, tĩnh lặng hơn, nhạy cảm với đời sống xung quanh; suy nghĩ ngợi nhiều, mơ mộng các và cũng nhiều đổi thay thất thường. Do vậy nhạc sĩ đang viết “Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này”, khi mà chỉ một “tiếng gió heo may” vơi lùa qua cũng khiến cho nàng thiếu phụ giật bản thân “ngơ ngác” đi tìm.


*

Tuổi như thế nào vừa thoáng bi đát áo gầy vaiTuổi nào ghi dấu ấn chân chim qua trờiXin mang đến tay em còn muốt dàiXin cho cô đơn vào tuổi nàyTuổi làm sao lang thang tp tóc mây cài

Giống giống như những thước phim buồn, đủng đỉnh rãi, thời hạn và không gian trong ca khúc cũng chầm chậm rì rì trôi. Sự vận động và di chuyển của thời hạn rồi vẫn hằn dấu lên chổ chính giữa hồn thiếu thốn nữ, càng khủng lên nỗi bi đát càng thâm thúy hơn, cạnh tranh xoá nhoà hơn.

Cô gái sẽ không hề vô tư, hồn nhiên như trước. Hình ảnh “tay măng” tròn đầy đã được nhạc sĩ khéo léo thay bởi “áo gầy vai”. Phần nhiều gánh nặng hữu hình với cả vô hình của đời sống rồi đang sa xuống vai áo nhỏ thiếu nữ. đều “dấu chân chim qua trời” rồi sẽ lặng lẽ âm thầm ghi vết lên đuôi mắt nàng. Cùng nếu điều ấy đến, anh sẽ cầu nguyện, sẽ “xin cho tay em còn muốt dài”. Tại sao lại xin đến bàn tay cơ mà không xin mang đến nhan sắc hay mang lại tuổi tác chị em trẻ lại? bởi vì hơn ai hết, đại trượng phu nhạc sĩ gọi rằng, thời gian là sản phẩm vô tình nhất, đời tín đồ rồi đã trôi qua, ko gì có thể níu giữ được, không gì làm thay đổi được. Yêu cầu chàng chỉ xin mang đến bàn “tay măng” cơ vẫn mãi “muốt dài”, mong mỏi em vẫn bạo phổi mẽ, kiêu hãnh vươn lên, vẫn yêu cuộc sống này. Bởi như vào ca khúc Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng, cũng rất được viết tặng kèm cho cô bé thơ Dao Ánh, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết rất ví dụ rằng: “Tay em kết nụ, nuôi trọn một đời, nuôi một đời người” và “Bàn tay gửi anh đến quê nhà vàng son”

Đến đây thì ta hiểu rằng rằng, điều giá trị nhất của người phụ nữ mà nhạc sĩ Trịnh Công Sơn luôn trân trọng không nằm tại vị trí nhan dung nhan hay tuổi trẻ mà ở nghị lực sống, nghị lực vươn lên mạnh khỏe như búp măng kia kiên trì ủ mình bên dưới lớp áo mỏng, nhằm rồi mạnh mẽ vươn lên, tự tôn vút tận trời cao.

Vậy còn câu hát “xin cho đơn độc vào tuổi này” có nghĩa là gì? bao gồm lẽ, giống như trong câu hát: “Ru em ngồi lặng nhé, tôi kiếm tìm cuộc tình cho”. Trái ngược cùng với ý nghĩ về về một tình thân cao thượng của tương đối nhiều khán thính giả, nhạc sĩ Trịnh Công tô đã giải nghĩa vô cùng dễ dàng rằng: “Thực ra tôi mong muốn bảo là cô gái hãy ngồi im đó, tôi đi tìm cuộc tình cho, bởi vì em rất đẹp quá, em đi tìm rồi tôi mất em có tác dụng sao. Tôi ý định đi một hồi rồi quay trở lại nói: Anh kiếm tìm mãi ko ra, thôi em yêu anh mang đến rồi. Nhưng lại tôi còn chưa kịp nói câu ấy”. Trong sự vơi dàng, ngọt ngào vô bờ bến của chính bản thân mình dành cho người yêu, đàn ông nhạc sĩ vẫn luôn luôn nhớ thổ lộ lòng mình, xin em hãy còn “cô đơn” vào tuổi ấy nhé nhằm tôi còn có cơ hội đến bên em.

Đến đây, fan hâm mộ sẽ thắc mắc, tại sao chàng nhạc sĩ không chọn bày tỏ khi nàng thiếu nữ chớm tuổi trăng tròn mà lại đợi đến khi “tay măng” không còn tròn đầy, khi vệt chân chim đã để lại ấn tượng trên hai con mắt nàng. Hãy nghe lại lời hát: “Xin cho đơn độc vào tuổi này, tuổi như thế nào lang thang thành phố tóc mây cài”. Có thể thấy chi tiết “tóc mây cài” mang đến ta biết rằng cô bé chưa già dặn lắm, chị em chỉ trưởng thành lên tương đương với tuổi của chàng nhạc sĩ, cứng cáp cả về thể xác và trung ương hồn để rất có thể bầu bạn, tri kỷ cùng với chàng.

Ít bạn biết rằng, nhạc sĩ Trịnh Công đánh viết ca khúc này tặng kèm cho Dao Ánh khi sẽ trong quy trình tìm hiểu, bầu chúng ta chứ không hề giãi tỏ tình yêu. Gồm lẽ, sự lấn cấn về khoảng cách tuổi tác, sự chông chênh về khoảng cách tâm hồn của con trai nhạc sĩ 25 tuổi tuy vậy đã nhanh chóng già dặn, và cô bé 15 tuổi ngây thơ, các mơ mộng đã khiến chàng không thể phân trần lời yêu, và cánh mày râu đã mượn ca khúc để kín đáo đáo diễn tả tâm tư của bản thân mình với nàng.

Em xin tuổi nàocòn tuổi nào mang đến nhauTrời xanh trong mắt em sâuMây xuống vây quanh giọt sầu

“Em xin tuổi nào, còn tuổi nào cho nhau?” là lời hỏi của chàng giành riêng cho cô gái, do suy đến cùng thì đàn bà là người có quyền quyết định cuối cùng, con gái chọn “tuổi măng” tốt là “tuổi vệt chân chim”? Dù quyết định có ra sao đi chăng nữa, “trời xanh” của chàng đã và đang nằm trọn trong “mắt em sâu” rồi. Nam nhi nguyện vẫn là đám mây sà xuống “vây xung quanh giọt sầu”, nguyện vẫn lau khô phần nhiều giọt nước đôi mắt của nàng.

Đến đây, xin đọc lại phần nhiều dòng thư phái mạnh nhạc sĩ Trịnh Công tô viết mang đến Dao Ánh: “Ánh có bi lụy lắm không. Hãy ngước mắt lên mang đến anh nhìn. Mây đã kết trên vùng mắt đó. Anh đang nói như vậy trong lời ca Còn Tuổi Nào mang lại Em mang đến Ánh, có chấp thuận thế không?”

“Có hài lòng thế không?” – quý ông nhạc sĩ đang nói rất cụ thể cả trong thư và cả trong lời hát. Nhưng chắc hẳn là cô bé ngây thơ chưa chắc chắn được ý tứ thâm sâu của chàng, hoặc giả thiếu nữ có lờ mờ biết rõ thì ở tuổi của nàng, một cô gái khuê những rào cao rèm kín, cũng khó rất có thể mở lời yêu thương hay dìm lời yêu sớm. Cũng tương tự chàng thi sĩ Nguyên Sa năm xưa, lỡ phải lòng cô nhỏ nhắn 13 tuổi cũng vất vả bội phần khi nói lời yêu mà cô bé thơ vẫn mãi lửng lơ chối từ: “Đến trăm lần nhất quyết mình không yêu”. Là “chưa yêu” chứ chưa hẳn “không yêu”, thế new khổ những chàng.


*

Khi đặt cây bút viết ca khúc Còn Tuổi Nào cho Em gửi tặng người thương, quý ông nhạc sĩ nhiều sầu đa cảm Trịnh Công Sơn lúc đó đang “lánh nạn” tại vùng B’lao hoang vu, lạnh lẽo đã ko tránh khỏi trung khu trạng sầu bi, vô vọng:

Em xin tuổi nàoCòn tuổi trời hỏng vôBàn tay bịt dấu lệ nhòaÔi buồn!

Linh cảm về một tình ái tuyệt vọng, “hư vô”, trung tâm trạng cánh mày râu nhạc sĩ bất chợt trở buồn: “Bàn tay bịt dấu lệ nhoà”, và rồi dù cố gắng cũng ko thể che đậy, nam giới thốt lên: “Ôi buồn!”

Tuổi như thế nào ngồi khóc tình sẽ nghìn thuTuổi làm sao mơ kết mây vào sương mùXin chân em qua từng phiến ngàXin mây se thêm mầu áo lụaTuổi làm sao thôi không còn từng mon năm ước ao chờ…


*

*

Trong dòng cảm giác tuyệt vọng, mông lung, nỗi nhớ mong người yêu quay quắt, lâu năm đằng đẵng, chàng nhạc sĩ tưởng như vẫn sầu bi cả “nghìn thu”. Ở xứ B’lao xung quanh năm sương giá, mây mù bao phủ xuống, mịt mù cả đường đi lối về, nam giới nhạc sĩ vào cơn mộng mị, đã mong sương mù tụ lại kết thành mây, để nam nhi được thấy bước “chân em qua từng phiến ngà”. Và phái mạnh khẩn thiết cầu “xin mây se thêm mầu áo lụa”, mầu áo của người con gái chàng yêu để thoả nỗi ghi nhớ mong. Dẫu vậy mơ rồi lại tỉnh, mộng ước tan đi, con trai lại quay trở về với thực trên chua xót, tuyệt vọng “tuổi làm sao thôi không còn từng tháng năm mong mỏi chờ…”

Tình cảm dằng dai, thư từ qua lại giữa nam giới và nàng kéo dãn tới tận hai năm sau đó, nam nhi mới chấp thuận ngỏ lời cùng với nàng. Dưới đấy là nguyên văn bức thư tỏ tình của đàn ông nhạc sĩ Trịnh Công tô gửi chị em thơ Dao Ánh:

Tháng 8 năm 1966

Dao Ánh,

“Anh yêu thương Ánh”

Chỉ có dễ dàng thế thôi mà nên dè dặt, đề nghị cân nhắc, phải chạy thoát ra bên ngoài cái tỉnh.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Nấu Sữa Bắp Ngon, Cách Làm Sữa Bắp Thơm Ngon Và Đơn Giản Nhất

Điều đó đáng lẽ tránh việc nói mà có phải bổn phận nhìn thấy bắt buộc cảm thông, cơ mà cũng nói chính vì nó là chóp đỉnh của tình cảm. Nói ra thì tình thương đã biến thành tĩnh vật, sẽ đông sánh lại như một khối thủy tinh.

Cũng là lần thứ nhất anh buộc phải tự thú điều này ra trước. Như vậy phải từ bỏ thú điều ấy ra trước. Như vậy đã cần tự xem như là thất bại vào cuộc tình phổ biến này. Dẫu vậy mà đã sao. Đáng lý thì chúng mình cũng phải thú nhận điều ấy một lần.

Nhưng thôi có ích gì.

Đây cũng là khởi điểm. Từ đó anh vẫn còn yêu thương Ánh dài dài lâu hay đang mất Ánh chưa biết chừng.

Anh đã chọn vào tầm mà cảm giác Ánh đủ có suy xét để nói. Mọi điều gian khổ của năm vừa qua anh sẽ quên với khởi new lại ánh nhìn cái nghĩ của anh từ đây.

Đó, như thế là Ánh đã có đặt trước một chiếc gì đó ví dụ hơn cũ. Hãy quan sát và lựa chọn.Nếu điều này không có tác dụng Ánh phiền lòng thì hãy đến anh bằng một dáng dấp khác, bằng 1 thời khắc và bởi một vẻ và nồng thắm mà anh vẫn hằng mong.

Thân yêu

Trịnh Công Sơn

Đúng như lời bài xích hát, quý ông đã đợi cô bé trưởng thành, “đã chọn vào tầm cảm thấy Ánh đủ đúng đắn để nói” lời yêu đồng ý và nín thở ngóng cái đồng ý từ người tình mộng.

Yêu thương nhiều lắm, tha thiết lắm nhưng cuộc đời vốn không phải như thế. Bạn nữ dù đã trưởng thành hơn, nhưng sự chênh lệch về tuổi thọ giữa con trai và nàng vẫn tồn tại đó. Yêu thương nhau rồi, đàn ông càng nhấn ra rõ ràng sự chông chênh về trung khu hồn new là thứ không thể kéo ngay sát lại, cần yếu bù trừ. Cùng chàng đưa ra quyết định “làm kẻ bội bạc” nhằm mở ra cho tất cả hai tín đồ “sự ngạt thở bấy lâu trong đó tín đồ này xuất xắc kẻ cơ đã cố đóng mang lại trọn vai của mình”.

Đúng 5 tháng kể từ khi chính thức ngỏ lời yêu, con trai viết thư phân chia tay phụ nữ trong xuất xắc vọng:

Huế, ngày 25 mon 3 năm 1967

Ánh yêu thương dấu,

Anh sang Trang do nghe anh Cường bảo Ánh tất cả gửi thư về đó. Nghe Trang kể lại số đông điều Ánh viết vào thư anh vừa bế tắc vừa buồn.

Bây giờ sẽ quá khuya. Chương trình chủ đề về tình cảm còn giữ lại một vị đắng hết sức mỏng. Phần lớn người cũng đã ngủ từ khóa lâu và anh cũng phải ra quyết định một lần cho tất cả Ánh lẫn anh, một quyết định thật khó khăn mà chẳng ai trong cuộc đời dám xong khoát với chính mình. đưa ra quyết định nào cũng có sự đau đớn của nó. Anh cam đành có tác dụng kẻ phụ bạc để mở ra cho Ánh sự ngạt thở xưa nay trong đó tín đồ này hay kẻ tê đã nuốm đóng mang lại trọn vai của mình. Cho đến phút này anh vẫn cảm thấy chỉ riêng rẽ anh vẫn sống thiệt hồn nhiên trong tình yêu sẽ qua.

“Chúng mình xong xuôi tình yêu đó ở đây”. Hãy xem phần nhiều lầm lỗi mọi ở anh cả. Và mặt sau ra quyết định này là 1 trong những lỗi ngõ thênh thang trên đó Ánh hãy bước vào những phiêu lưu mới đừng ăn năn, đừng do dự gì cả.

Tất cả đang rõ như một khoảng trắng.

Cũng đành vậy thôi.

Anh đang nhìn tình yêu tại một độ tối đa của thủy triều. đưa ra quyết định như không thuộc về anh.

Anh xin cảm ơn bốn năm ròng rã rã nâng niu tình yêu đó. Cũng xin cảm ơn phần lớn buổi chờ lâu thật êm ả dịu dàng không bao giờ còn gồm được.

Để vĩnh biệt nhau vào tình yêu đó anh chỉ ý muốn khuyên Ánh sau đây hãy sáng sủa hơn và giảm suy tính.Anh vẫn bất lực không cứu vãn vãn được gì nữa mang đến tình yêu của mình. Thêm một lần tấn công mất cùng thất lạc những vàng son.

Đã viết quá dài xung quanh ý mong mỏi nhưng nói một lần mà lại cho tất cả về sau.

Cầu hy vọng thật nhiều an toàn cho Ánh với đời đời hạnh phúc trong những dự tính mới ở tương lai.